Lần này đi vội vàng, mấy anh chị nhà họ Lâm đều không biết Lâm Ngọc Trúc đã đi.
Cha Lâm không rời đơn vị được, chỉ có mẹ Lâm và Lâm Lập Dương tiễn.
Trên đường, Lâm Ngọc Trúc nghĩ trước nghĩ sau, vẫn là rì rầm nói với Lâm Lập Dương: “Lần trước em nói nhặt đồng nát, chị nói là một biện pháp là nghiêm túc đó.
Em trai, em không có việc gì thì đi lòng vòng quanh cửa sau các công xưởng.
Nếu đi thành con đường rồi, có thể sẽ có thu hoạch không ít.”
Lâm Ngọc Trúc từng có một khách hành chính là làm giàu từ dựa vào phế liệu của xưởng nhôm, theo như lời ông chủ đó nói, phế liệu mà xưởng nhôm mỗi ngày vứt ra đều có thể bán được một ngàn tám trăm đồng.
Quả thật là tiền của phi nghĩa trời cho.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT