Lâm Ngọc Trúc cười gật đầu, còn chưa mở miệng liền bị mẹ Lâm giành trước, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Nếu như có thể ở lại thủ đô thì muốn nó ở lại đó.
Không định để nó trở về.
Thủ đô dù thế nào cũng tốt hơn so với chỗ này của chúng ta có đúng không.
Ông thông gia, bà thông gia nói xem có phải vậy không?”
Bác trai, bác gái Đặng nhìn nhau một cái, trong mắt có mấy phần vi diệu, rất nhanh đã cười nói chính là như vậy.
Chỉ là nụ cười mang theo mấy phần có lệ.
Bác trai Đặng ăn một miếng rau, trầm ngâm một phen, lại ngẩng đầu lên cười với mẹ Lâm rồi nói: “Bà thông gia, công việc của Lập Dương có sắp xếp gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT