Thi đại học xong, liền rơi vài trận tuyết lớn như lông ngỗng, mẹ Lâm buổi sáng mở cửa ra còn rất vui vẻ, miệng cứ nhắc mãi là điềm lành.
Lâm Ngọc Trúc che miệng cười.
Kéo mẹ Lâm cười hỏi: “Bà lão mẹ nhìn ra điềm lành gì vậy, là nhìn ra con có thể thi được trạng nguyên hay là bảng nhãn, hay là....thám hoa?”
Mẹ Lâm....
“Mẹ có thể nhìn ra, con muốn ăn đòn.” Mẹ Lâm dọa nạt nói, nói xong liền quay người vào phòng.
Lâm Ngọc Trúc cười hì hì, ngước nhìn tuyết rơi lớn như lông ngỗng ngoài cửa một cái.
Tuyết lành báo hiệu một năm bội thu, quả thực là một điềm lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT