Lúc này Lâm Lập Dương cũng tỉnh lại, cậu quay đầu nhìn Lão Dịch, vẻ mặt hoang mang.
Tuy rằng cậu cũng rất kích động, nhưng lại không kịch liệt như Mã Đức Tài.
Lâm Ngọc Trúc cầm roi đuổi lừa, vẫy vẫy với không khí rồi nói với Mã Đức Tài: “Thằng nhãi, ông nội đã lăn lộn nhiều năm ở địa bàn này rồi, còn có thể bị cậu giành sao? Dùng đầu óc ngu si của cậu nghĩ lại xem, cậu có thể giành địa bàn này sao? Nào, gọi ông nội đi, gọi hay thì tôi sẽ tha cho cậu!”
Mã Đức Tài tức xịt khói, hét lên: “Mẹ kiếp, cho dù tôi có bị đông c.h.ế.t ở đây thì ông cũng đừng mong tôi gọi.”
Lâm Ngọc Trúc hừ một tiếng, không để bụng nói: “Không gọi thì thôi, tôi cũng không thiếu cháu nội. Vậy cậu cứ chờ bị đông cứng ở đây đi.”
Nói rồi, Lâm Ngọc Trúc xoay người rời đi.
Thấy người đi thật, Lâm Lập Dương hơi hoảng loạn, không ngừng thử cởi trói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play