Thím Khâu cũng có chút đắc ý, kiễng chân lên, vươn cổ, ở đó giương giọng nói: “Vừa nhìn là biết không có văn hóa, thư pháp là ai cũng có thể viết được hay sao?
Bà đây chính là ghen tị, nếu như không có ai viết hộ, cứ đến nhà tôi đi.
Chỉ cần ba mẹ con nhà bà qua đây xin lỗi tôi, chuyện này liền dễ thôi.”
Mẹ Lâm nghe vậy tức đến nỗi suýt thì bùng nổ ngay tại chỗ, tung cửa đi vào nhà.
Thím Khâu nghểnh cổ, đắc ý xuống bờ tường, tức giận tích tụ nhiều ngày nháy mắt thành hư không.
Chú Khâu ở trong nhà nhìn ra thím Khâu ở bên ngoài cửa sổ với ánh mắt không tốt là bao.
Khâu Minh nhìn bộ dáng của cha anh ta, lại cúi đầu tiếp tục viết câu đối xuân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT