Rất nhiều năm về sau, Lâm Ngọc Trúc đã không nhớ nổi ban đầu cô trả lời mẹ Lâm như thế nào nữa.
Dù sao cũng chẳng nói mấy câu, mẹ Lâm đã khóc sụt sịt rồi.
Dọa cho Lâm Ngọc Trúc và Lâm Lập Dương đứng ngồi không yên.
Đến khi hai người đều bày tỏ không trách trong nhà, lúc này mẹ Lâm mới hơi đỡ một chút.
Sau đó, chỉ cần Lâm Ngọc Trúc muốn phụ giúp làm việc, mẹ Lâm liền nhìn cô với vẻ mặt hiền từ, ôn hòa nói: “Không cần, mẹ tự làm là được, con đi chơi đi.
Các bạn cùng xuống nông thôn chơi thân với con có trở về không?
Tiểu Trụ Tử nhà bên cạnh đúng lúc nghỉ đông, không được thì con cầm bi thủy tinh của Lập Dương đi chơi cùng cậu ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT