Cái loại chuyện mơ hồ không chắc này, Lâm Lập Dương ngẫm nghĩ một chút vẫn là không nói ra.
Chuyện thật xảy ra rồi, cậu liền nói cậu không biết, dù sao trong khắp thôn cậu không hề tìm thấy một người họ Thẩm nào.
Lâm Lập Dương nhất thời có hơi đắc ý, không ngờ được cậu cũng có lúc thông minh đến vậy.
Lâm Ngọc Trúc bên này ngượng ngùng biểu đạt với mẹ Lâm: “Mẹ, con với Khâu Minh sớm đã không liên lạc gì rồi.”
Mẹ Lâm gật đầu, không dây dưa nhiều trên vấn đề này nữa.
Trong lòng nghĩ, dù gì là cô gái lớn rồi, ở trước mặt nhiều người như vậy, nhắc đến chuyện này không khỏi thấy ngại.
Thời này mọi người cũng không có hoạt động giải trí nào, ăn cơm xong, nói chuyện phiếm, cũng liền đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT