Anh ta hít một hơi, sau đó đưa tiền cho Lâm Ngọc Trúc.
Nhưng anh ta cảm thấy hơi may mắn, may là đối phương không muốn thêm nữa.
Nhận tiền xong, Lâm Ngọc Trúc liền lấy một tờ giấy ra khỏi túi rồi mở ra cho Chương Trình xem.
Trên giấy có một sơ đồ, là bản đồ ở thị trấn.
Bên trên có một loạt nhà ở nhỏ, trong đó có một cái bị đánh dấu.
Chương Trình hơi đờ ra, Lâm Ngọc Trúc lập tức giải thích cho anh ta: “Tôi phát hiện quan hệ Lý Hướng Bắc và Thẩm Bác Quận cũng không được hài hòa như mọi người thấy. Có lẽ Thẩm Bác Quận tiến vào điểm thanh niên trí thức ở là có mục đích riêng. Lý Hướng Bắc và tên đàn ông xa lạ này thường xuyên lén lút đến thị trấn. Hôm qua tôi đến thị trấn thì thấy bọn họ. Tôi liền đi theo, phát hiện bọn họ lén đi vào ngôi nhà bị vòng lên, gõ cửa. Anh Chương, bọn họ gõ cửa rất có nhịp, ba dài hai ngắn. Không có người đến, bọn họ liền tiếp tục gõ. Tôi thấy Lý Hướng Bắc gõ rất lâu mới có người đến. Đến khi đó anh cũng bắt chước thử xem. Tôi chỉ nghe Lý Hướng Bắc nói một câu “Thiên Vương che địa hổ”. còn bên kia nói gì thì tôi không rõ, dù sao thì khoảng cách cũng quá xa. Bọn người kia đi vào không được bao lâu thì lôi ra một đống hàng. Tôi tiếp tục đi theo, thì thấy bọn họ mang hàng đến chỗ Lý Hướng Vãn. Tôi nghĩ, có lẽ ngôi nhà này là nơi anh muốn tìm. Tìm hiểu đến đây, xem như công việc của tôi cũng hoàn thành, còn lại thì phải xem năng lực của anh.”
Chương Trình nắm bắt được vài tin tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT