Hàn Mạn Mạn đang ăn bánh đào xốp, ngạc nhiên nhìn Lâm Ngọc Trúc một lúc, quan sát cẩn thận rồi nói: "Sao không mua áo hoa? Tôi thấy có hoa vẫn đẹp hơn." Nói xong hơi cử động khoe khoang áo hoa của mình.
Đây chính là thứ mấy cô gái khác đều muốn mua, vất vả lắm cô ta mới cướp được đó.
Có thể thấy được áo sơ mi này của cô ta quý hiếm đến mức nào.
Miệng Lâm Ngọc Trúc cong lên, nói: "Hoa này quá xấu, không đẹp chút nào."
Hàn Mạn Mạn lập tức không muốn nói chuyện với Lâm Ngọc Trúc nữa.
Không có mắt nhìn.
Thật không có mắt nhìn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT