May mà bây giờ có sự tồn tại của người máy nhỏ, nếu không chỉ dựa vào mỗi sức cô đi trồng thì e rằng không gian này đến 1 cấp cũng không thăng được.
Tuy nói cả đời đốt lửa nấu cơm, giường trong phòng cũng nóng nhưng mùa hè Đông Bắc về đêm cũng không nóng lắm, Lâm Ngọc Trúc mang chăn mỏng đến, trái lại đắp vào lúc này lại vừa vặn, lửa trong lò bếp đã sớm tắt, trái lại giường sưởi ấm nóng lại mang lại một thứ cảm giác ấm áp cho Lâm Ngọc Trúc, cứ như vậy khiến cô cảm thấy cực kỳ yên tâm mà đi vào giấc mộng đẹp.
Một đêm mộng đẹp, giờ phút gà gáy Lâm Ngọc Trúc mới tỉnh lại từ trong giấc mộng, những mảnh vải thô trước đó nhóm thanh niên trí thức khoác lên đã bị cô treo lên cửa sổ trong phòng thành rèm cửa, chưa kể vải thô này che sáng khá ổn, còn ổn hơn nhiều so với rèm cửa nhà họ Lâm, mượn ánh nắng sáng sớm tờ mờ, Lâm Ngọc Trúc rời giường mặc quần áo.
Lại là một ngày tràn đầy sức sống à? Không, Lâm Ngọc Trúc không có cái sức sống đấy.
Nửa tháng này vừa làm công vừa xây nhà, có thể nói Lâm Ngọc Trúc sống sờ sờ bị lột một lớp da, lúc này cô hận không thể ngủ liên tục hai ngày hai đêm, thế nhưng xây nhà đã bị chú ý lắm rồi, còn lười biếng không làm công nữa e rằng cô sẽ chọc phải sự phẫn nộ của dân chúng mất, cẩn thận thôi, cẩn thận thôi!
Mấy ngày trước cô còn nghe nói có gia đình nào trong thôn bởi vì mấy ngày không bắt đầu làm việc suýt chút nữa bị gọi lên, chậc chậc chậc, thật là đáng sợ.
Nửa tháng này cô có đi qua thị trấn một lần để gửi phong thư báo bình an cho nhà họ Lâm, cũng nhân tiện nói địa chỉ chỗ này của cô luôn.
Sau đó cô lại đi dạo qua cung tiêu xã, bởi vì không đi một mình nên cô cũng không dám mua cái gì nhiều, hơn nữa trong tay quả thật không có nhiều tiền, không tiêu xài nổi.
Nồi sắt phải có vé công nghiệp mà trong tay cô không có đủ, với cung tiêu xã cũng không có hàng nên sau đấy cô chỉ mua cái nồi đất làm bằng đất sét trắng, cái nồi đất này rất lớn, có thể hầm đồ ăn cũng có thể nấu cháo, bỏ bánh bao lên hấp cũng có thể hấp được, nói chung rất thực dụng, chỉ cần thêm chống nóng thôi Lâm Ngọc Trúc đã không muốn mua nồi sắt nữa rồi.
Lại mua thêm hai cái nồi đất không cần vé, tiêu hết vé công nghiệp trong tay để mua một con d.a.o làm bếp và hai các vạc lớn đựng thóc, mấy cái này đều không thể bỏ bớt được khiến cứ thế Lâm Ngọc Trúc quả thật không còn tiền trong tay.
Chỉ để lại 10 tệ để mua lương thực, mặt ngoài vẫn phải đi làm cho xong.
Lâm Ngọc Trúc nhìn cái nhà chỉ có 4 bức tường mà tặc lưỡi, thuần thục đốt lửa lò bếp lên nấu gạo kê định bữa sáng sẽ uống cháo gạo kê, thả bánh cao lương đã hấp từ trước vào nồi hấp rồi đóng nắp lại, cơm sáng chỉ như vậy thôi.
Vừa mở cửa ra, mùi thơm ngát đặc trưng của rau xanh trong vườn rau đã phả vào mặt, hoà lẫn trong đó còn có hơi thở sáng sớm, trái lại nhất thời khiến lòng người thanh thản hơn không ít.
Đúng lúc này Lý Hướng Vãn cũng đi ra rửa mặt, hai người nhìn nhau cười một tiếng rồi lên tiếng chào hỏi, ai nấy đều bận rộn, tuy trong sân không sôi nổi cho lắm nhưng hiếm khi thấy dễ chịu, trái lại Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy rất hài lòng với cuộc sống bây giờ.
Mặc dù ngôi nhà được xây trùm lên sân sau nhưng đám người Lâm Ngọc Trúc cũng không mở cổng ở sân sau, các cô vẫn đi qua cổng chính, chỉ cần cùng đi ra từ một cánh cửa, mọi người vẫn coi như ở cùng một chỗ, cũng không tính là lừa mình dối người, chỉ cần không phải chia nhau ra đi thì đối với hai người mà nói đã an toàn hơn nhiều rồi.
Lâm Ngọc Trúc không có vé và tiền để mua ổ khoá, vẫn là Lý Hướng Vãn hỏi cô có cần hay không, rốt cuộc cô vẫn không kiềm được mà hỏi mượn Lý Hướng Vãn một cái, đợi có tiền sẽ trả lại cô ta tiền sau, cô tin tưởng cô có thừa năng lực để trả tiền một cái ổ khoá.
Trái lại là Lâm Ngọc Trúc có ấn tượng tốt với Lý Hướng Vãn hơn một chút, em gái này đúng là hào phóng, lúc cầm ổ khoá lên, cô có thể nhìn ra được chắc hẳn nó phải được mua bởi đời sau, không giống hàng tiện nghi giá rẻ chút nào, suy nghĩ lại thì với tính cách của nữ chính chắc sẽ không mua hàng tiện nghi giá rẻ đâu, dùng ổ khoá này vẫn rất yên tâm.
Cô làm sao biết được Lý Hướng Vãn thấy cô nửa tháng qua chưa bao giờ có ý định chiếm chút lợi nào của cô ta, ấn tượng với cô khá tốt mới chịu vô duyên vô cớ cho cô mượn một cái ổ khoá, nếu là những người khác cô ta sẽ không cho mượn tuỳ tiện như vậy.
Đợi mọi người đều đi ra ngoài bắt đầu làm việc rồi, Vương Tiểu Mai chậm rãi bay đến bên người Lâm Ngọc Trúc nói: "Các cô một mình chuyển ra ngoài ở như vậy nên không thấy được vẻ mặt của Triệu Hương Lan sáng nay đâu, chậc chậc chậc."
Lâm Ngọc Trúc không kiềm được mà liếc mắt nhìn Vương Tiểu Mai liên tục tặc lưỡi lắc đầu, cô phát hiện Vương Tiểu Mai này cực kỳ thích nhai lỗ tai của cô, trông cô nhiều chuyện như thế à?
Ồ, các cô chuyển ra ngoài ở có gì khiến Triệu Hương Lan mất hứng vậy?
Nếu cô nhớ không lầm thì sau này quan hệ giữa Triệu Hương Lan và Lý Hướng Vãn cực kỳ tốt, theo sự phát triển của nội dung cốt truyện thì về sau Lý Hướng Vãn còn có ý định làm mối cho cô ta với Chu Nam đấy!