Lâm Ngọc trúc sợ tới nỗi tim vọt lên cổ họng, vội chạy tới ôm lấy Lưu Nga.
Bị Lưu Nga lôi đi thật xa, cả hai người đều bị ngã dưới đất.
Lâm Ngọc Trúc ngẩng đầu lên, còn may, còn cách tường nhà cô một khoảng nữa.
Lưu Nga mặt xám như tro tàn quỳ rạp trên mặt đất khóc.
Lâm Ngọc Trúc đang ngã ngồi trên mặt đất nhỏ giọng nói: "Thiếu chút nữa là nguy rồi, may quá. Cô hy vọng tất cả bọn họ hiểu cho cô, chuyện này không có khả năng đâu. Không chỉ trích cô là may rồi, đánh rắn đánh bảy tấc, cô ra tay từ công việc của Vương Gia Bảo, chẳng lẽ còn không tóm được bà Vương sao. Chờ ly hôn rồi, chẳng phải là cô muốn thế nào mà chả được đó sao. Đầu óc của cô giáo Lưu phải linh hoạt lên. Lạc quan hơn, nhân lúc mọi người còn đang đồng tình với cô, nhanh chóng giải quyết bà Vương đi."
Lâm Ngọc Trúc nhìn Lưu Nga vừa khóc vừa nghe cô nói, tròng mắt hơi đảo, hiển nhiên là nghe lọt tai rồi.
Lúc này mới buông tay ra, lau mồ hôi trên trán, dọa c.h.ế.t cô rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT