Thím Vương bị ánh mắt cực kì tán thưởng vừa rồi của Lâm Ngọc Trúc làm cho hơi xấu hổ.
Nói với Lâm Ngọc Trúc: “Cô Lâm, về sau cháu lấy trứng gà cho bọn nhỏ ăn, cứ trực tiếp để ở chỗ thím, thím tiện tay làm cho luôn.”
Lâm Ngọc Trúc lập tức cười hì hì nói: “vậy thì phải thay mặt bọn nhỏ cảm ơn thím rồi, tấm lòng của thím chính là tốt, chả trách Hoa Hoa nhà thím trông xinh đẹp như thế, tất cả đều là nhờ phúc của lão nhân gia thím cả.”
Thím Vương mím môi cười trộm, còn tự tâng bốc nói: “Không phải khoác lác với cháu, hồi thím còn trẻ cũng là một đóa hoa trong thôn đó.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu lia lịa, nói: “Lời này cháu tin, nhìn bộ dáng của Hoa Hoa liền biết thím khi còn trẻ là một đại mỹ nhân hiếm có khó tìm.”
Thím Vương lập tức bật cười ha hả, trực tiếp nhận lấy trứng gà từ trong tay Lâm Ngọc Trúc.
Khi hiệu trưởng đợi mọi người tiến vào, đúng lúc Lâm Ngọc Trúc đang chia canh cho bọn nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT