Đợi cả tay lẫn chân đều rửa xong, Lâm Ngọc Trúc dịu giọng hỏi: “Sơn Nha, trên người còn có chỗ nào khác bị nẻ da không?”
Tiểu Sơn Nha ngoan ngoãn lắc đầu, nhỏ giọng trả lời: “Áo bông và quần bông mẹ em làm rất ấm áp ạ.”
Nhóm ba người ở sân sau đôi mắt phiếm hồng.
Đến khi làm xong toàn bộ, Lâm Ngọc Trúc đặc biệt đưa Tiểu Sơn Nha ra khỏi nơi ở của thanh niên trí thức, khi đến cửa, Lâm Ngọc Trúc ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào Tiểu Sơn Nha nói: “Sơn Nha, hãy can đảm lên một chút, đừng sợ hãi, bây giờ em có cô mà, có bất cứ khó khăn gì thì đến tìm cô.
Cô lợi hại lắm đấy.
Sau này buổi chiều tan học đều đến nhà cô bôi thuốc nhớ chưa?
Sơn Nha, đời người sẽ không vĩnh viễn đều là tăm tối, lòng hướng về ánh sáng, dũng cảm tiến về phía trước rồi sẽ bước khỏi đó thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT