Cô Hàn đã nói vậy thì tất nhiên Lâm Ngọc Trúc phải xác nhận việc này là thật.
Lâm Ngọc Trúc ở bên cạnh giả vờ nói mát: “Nếu cô Hàn nói được thì phải làm được, đừng lừa bọn nhỏ, kẻo bị người khác chế giễu đó.”
Thím Vương che miệng lén cười, bà ta quá hiểu tính tình của Lâm Ngọc Trúc, cô là người không để bản thân chịu thiệt thòi.
Nhất thời bà ta hơi đau lòng cô Hàn xinh đẹp này.
Hàn Mạn Mạn bị kích thích, tức đến nỗi tóc suýt dựng đứng lên. Cô ta buông bát không ăn cơm nữa, hừ lạnh: “Cô đừng có xem thường người khác, không chỉ là giò lợn, cho dù có là một con lợn thì tôi cũng mang đến đây được.”
“Tôi liền lấy giò lợn đến, để ai đó mở to mắt ra xem xem có phải tôi khoác lác hay không.”
Lâm Ngọc Trúc tỏ vẻ khinh thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT