Đợi hai bà cháu vào phòng rồi, vợ trưởng thôn điểm vào đầu mũi của cháu trai, nhỏ giọng nói: “Đồ ngốc, bà có thể đuổi cháu đi thật sao.”
“Bà, vậy bà có ý gì vậy.” Đều sắp cuốn gói đi rồi mà.
Vợ trưởng thôn ngóng nhìn bên ngoài, nhìn xem Lý Tú Tú có vào theo hay không.
Bèn thấp giọng nói: “Cháu theo mẹ cháu về nhà ngoại trước, ở bên đó đợi đến khi thấy không thoải mái, cháu liền khóc lóc chạy về còn không được sao, đến lúc đó nhớ mang theo hành lý của cháu về nữa nhé.”
Đứa nhỏ chớp chớp mắt, lập tức không có ý định khóc nữa, còn dặn dò nói: “Bà ơi, mang ít quần áo thôi, lỡ như bọn họ giành quần áo của cháu thì sao.”
Tâm trạng vợ trưởng thôn bỗng chốc tốt lên không ít, bị lời nói của cháu trai chọc cười, đứa cháu trai cả bảo bối của bà ta đúng là thông minh.
“Yên tâm, bà sắp xếp cho cháu đều là đồ cũ cháu đã mặc không nổi nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT