Đôi mắt phượng của Thẩm Bác Quận trở nên lạnh lùng, anh đạp vào m.ô.n.g của Bàn Tử một cái, nói: “Sao cậu nói nhiều vậy? Nghe nói hai ngày trước đồn cảnh sát phát gà sống cho người nhà, cậu đi làm một con đi!”
Bàn Tử nhận lấy ánh mắt như d.a.o của Lâm Ngọc Trúc, lúc này anh ta mới nhận ra lời của mình đắc tội với người ta, anh ta lập tức sợ hãi, chạy đi nhanh như chớp.
Vương Tiểu Mai như đứng đống lửa, như ngồi đống than, không biết vì sao nhưng lòng cô ta cảm thấy rất lạ.
Nhưng cô ta nghĩ có Lâm Ngọc Trúc ở đây, cô ta cũng sẽ không sợ.
Thẩm Bác Quận đi đến tủ kéo, lấy hộp trà ra rồi đi đến bên bàn, bỏ lá trà vào ấm, sau đó duỗi tay lấy phích nước nóng rót nước vào bình trà.
Lâm Ngọc Trúc lén nhìn, ôi, tùy tiện rót nước mà cũng đẹp như vậy.
Cô thấy bàn tay với khớp xương rõ ràng, ngón tay vừa dài vừa mảnh khảnh, không khỏi nhìn chằm chằm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play