Có không ít người trong thôn đều nghe thấy tiếng kêu này mà giật mình, người vốn dĩ đã ngủ lại một lần nữa thắp đèn lên, mặc quần áo xong xuôi đi ra ngoài.
Hà Viễn Phương lập tức kinh hoàng, chạy lên trước muốn bịt miệng đối phương lại như vừa mới tiến lên một bước đã nghe thấy tiếng "tách", trên chân đau đớn, gân xanh trên trán lập tức nổi lên, Hà Viễn Phương vừa nhảy nhót vừa kiềm chế không kêu thành tiếng.
Anh ta đứng tại chỗ thấp giọng kêu làm dịu nỗi đau.
Còn toàn bộ chân Trương Diễm Thu đã cắm đầy đinh, cô ta lập tức lăn vào phòng Lâm Ngọc Trúc, đau đớn kêu rên không ngớt.
Lâm Ngọc Trúc nhìn Hà Viễn Phương ở sau lưng Trương Diễm Thu, thầm nghĩ, không ổn rồi, hình như đối phương không có giẫm vào ván gỗ cô tự tay chế.
Cũng may Trương Diễm Thu thông minh, đau nhưng vẫn còn biết đường lăn vào trong phòng, nhìn Hà Viễn Phương có ý muốn xông đến, Lâm Ngọc Trúc không chút hoang mang nhặt một tấm gỗ lên ném về phía anh ta.
Hà Viễn Phương biết tấm gỗ này còn có công dụng khác nên vội vàng lùi về sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT