Triệu Hương Lan nhìn vẻ mặt này của cô ta thì tức đến nghiến răng: "Cuối cùng cô cũng nói ra những lời này, không phải tôi đến bên Hướng Vãn một thời gian thôi sao, sao cô không nghĩ đến chuyện mà chị em nhà họ Đổng làm với tôi trước đó chứ, nếu như cô có thể giúp tôi một chút thì tôi còn có thể bỏ cô mà đến xin người khác ở nhờ sao?"
Trương Diễm Thu trợn trắng mắt, lạnh lùng nói: "Hóa ra là vậy, bây giờ tôi cũng thấy rõ rồi, tôi giúp cô? Cô giúp tôi sao? Lúc trước chỉ to tiếng hỏi cô hai câu, cô đã đẩy tôi ra ngoài, làm gì suy nghĩ cho tôi chút nào chứ? Chúng ta đừng ai nói ai cả, có thể ở thì ở, không ở được thì đi."
Dù sao đối phương cũng không có bạn, cuối cùng cũng phải chấp nhận lời cô ta nói thôi, không phải sao?
Cô ta sợ cái gì chứ?
Bây giờ Triệu Hương Lan mới biết người trước mặt có thể vô sỉ như vậy.
Đúng là ngu xuẩn.
Nói tới chuyện này thì tiếp tục tranh cãi cũng không còn ý nghĩa gì nữa, nơi của thanh niên trí thức này cũng chưa đến lượt cô ta ở đây làm mưa làm gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play