Động tác trên tay của Thẩm Bác Quận vì câu nói này của Lý Bàn Tử mà sững lại, sau đó lại tiếp tục: “Chỉ là muốn cô ấy sống tốt hơn một chút.”
Lý Bàn Tử ngẩn ra, không hiểu đây có ý gì?
Thẩm Bác Quận đặt đồ trong tay xuống rồi hỏi: “Cậu cứ luôn miệng nói thích Vương Tiểu Mai, thế sau khi thích thì sao?”
Lý Bàn Tử tiếp tục trưng ra bộ mặt ngẩn ngơ, có chút m.ô.n.g lung nói: “Cô ấy đồng ý, em liền cưới cô ấy.”
“Cưới như thế nào? Cô ấy là thanh niên trí thức, cho dù gả cho cậu rồi, hộ khẩu vẫn còn ở thôn Thiện Thủy, cô ấy lại không phải là người trong thôn, sống ở thôn Thiện Thủy chính là người ngoài, cậu có từng nghĩ tới điểm mấu chốt này chưa?”
Bây giờ chỉ cần hộ khẩu ở nông thôn, dưới tình huống không có công điểm thì vẫn có lương thực cơ bản, người trong thôn sao có thể trơ mắt nhìn người ta không làm mà hưởng lương thực, cho dù không cần chỗ lương thực kia thì cũng có thể có người dân trông thôn ghen tỵ Vương Tiểu Mai gả cho người ở thị trấn mà đi đến công xã để báo cáo.
Đến lúc nó có thể nói rõ ràng hay không lại là một chuyện khác, trên thế giới này thứ không thiếu nhất chính là thị phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT