Thẩm Bác Quận nghĩ rồi nói: “Trong nhà có hai áo khoác quân đội kiểu nữ, cô và Vương Tiểu Mai có cần hay không? Không cần đưa phiếu, chỉ cần đưa chút tiền là được.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn áo khoác quân đội rồi gật đầu: “Tôi cần, tôi sẽ hỏi lại Vương Tiểu Mai.”
Có thể có được áo khoác dài đến đầu gối thì quá ấm rồi.
Cô nghĩ có phải Thẩm Bác Quận gặp được chuyện gì nên thiếu tiền tiêu hay không, không phải chứ, hình như điều kiện gia đình của anh cũng đâu có kém?
Lâm Ngọc Trúc nhất thời hơi ngờ vực.
Thẩm Bác Quận thấy vẻ mặt của cô như vậy, anh liền biết cô đang nghĩ gì, nói: “Người nhà không tán thành công việc của tôi cho nên bọn họ lấy hết tiền của tôi rồi, tôi đi quá vội… nên cũng chỉ mang theo hai cái áo khoác.”
Sau đó anh ho nhẹ một tiếng để che giấu sự xấu hổ: “Áo khoác đều là mới, cô cứ yên tâm mặc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT