Lâm Ngọc Trúc cười cười, nói: "Có thể làm đồ chấm, viên chiên, khoai tây nướng gì cũng có thể chấm ăn.”
Bác Trịnh chậc chậc lắc đầu, thật là biết ăn đó.
Sau khi mặc cả, bột ớt cay ba hào một cân, không cay thì hai hào năm.
Chờ Lâm Ngọc Trúc thu tiền, bác gái Trịnh trong lòng không cam lòng hỏi thăm: "Lúc nào mới có lương thực vậy, qua một thời gian nữa là nhà nhà đều phải hấp đậu gói bánh bao rồi, đến lúc ấy lương thực khẳng định là rất dễ bán.”
Lâm Ngọc Trúc gãi gãi đầu, thật sự nói: "Thím, cháu cũng không quá chắc chắn.”
Bác gái Trịnh bất đắc dĩ đưa Lâm Ngọc Trúc ra khỏi sân.
Chờ Lâm Ngọc Trúc đi rồi, bác gái Trịnh mới đóng cửa lại, sau đó bà lại chạy như bay trở về phòng, nhìn thấy cháu gái đã đi ra từ trong phòng, hỏi: "Sao rồi? Cháu có coi trọng không? Thím thấy thằng nhóc Mộc Đầu kia rất có hảo cảm đối với cháu đấy, vừa vào phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy cháu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play