Thấy Lâm Ngọc Trúc không nói lời nào, Vương Tiểu Mai sờ sờ mũi nói: "Hôm nay anh Chương dẫn theo tôi và Lý Tự Lập, à, chính là người em trai mà tôi nhận ấy, lên núi bắt gà rừng, cô không biết đâu, anh ấy còn có thể tìm được tung tích của đàn gà rừng, rắc lương thực xong thì chúng tôi ở một bên chống lưới, cả một ngày tôi..." Lời còn chưa nói xong Vương Tiểu Mai lại bắt đầu lâm vào trong hồi ức.
Thấy vậy, Lâm Ngọc Trúc liền cảm thấy lòng bàn tay đặc biệt ngứa ngáy.
Chờ Vương Tiểu Mai phục hồi tinh thần, cười ha ha nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lâm Ngọc Trúc, sau đó lại hì hì tiếp tục nói: "Cô đoán xem như thế nào?”
Lâm Ngọc Trúc... Đủ rồi, thật sự là đủ rồi.
"Ha ha, cô không biết đấy thôi, một đám, thật sự là một đám, không phải là một con, mà là một đám, một đám gà rừng chạy tới, sau đó chúng tôi rút gậy trúc, lúc lưới giăng xuống, đám gà rừng này còn đang ở đó ăn lương thực, một chút phòng bị cũng không có, cứ như vậy một lưới đi xuống liền bắt được mấy chục con gà rừng."
Vương Tiểu Mai nói đến đây liền vui vẻ giống như trúng xổ số, hưng phấn đến điên cuồng.
Lâm Ngọc Trúc sửng sốt một lúc lâu, sau đó mới ngơ ngác hỏi: "Hôm nay có phải là cô đã chịu kích thích gì rồi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT