Nhà ăn trí thức có thêm một chiếc xe đạp khiến cho thôn dân tò mò và hiếm lạ suốt một khoảng thời gian, các bác gái túm năm tụm ba cùng kéo nhau tới, cố tình tới xem xe, sờ chỗ này vuốt chỗ kia, chỉ là muốn xem cảnh tượng náo nhiệt.
Nếu nói có ai mở miệng mượn xe không thì thật sự không có, Lâm Ngọc Trúc cảm thấy điều này không giống như diễn biến thường thấy của tiểu thuyết này.
Có thể thấy lúc này mọi người đã dần dần nhàn rỗi.
Bởi vì chiếc xe đạp mà hậu viện của bọn họ thiếu chút trở thành căn cứ địa để các bà các bác buôn dưa lê. Nhưng vì trời lạnh, bọn họ chưa chịu được đến hai ngày đã chuyển chiến trường sang nhà người khác rồi.
Cẩu Đản nhà kế bên cũng được coi là có quan hệ tốt với Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai, cậu ta cũng tới xem xe đạp, vẻ mặt khao khát.
Lâm Ngọc Trúc nhìn cậu ta chân tay nhỏ con, chỉ cảm thấy buồn cười, cô nói: "Cẩu Đản à, em vẫn còn quá nhỏ, đợi em lớn thêm một chút là có thể lái xe rồi."
Cẩu Đản nhìn chằm chằm chiếc xe đạp, lưu luyến không muốn rời mắt, đột nhiên có một suy nghĩ, cậu ta nói: "Chị Lâm, mẹ em nói mùa đông không được l.i.ế.m xe đạp, nói xe đạp có vị ngọt, điều này có thật không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT