Lúc tan tầm, sự kiện đánh nhau đã lan ra khắp thôn. Trên đường về nhà, các bác gái lôi kéo Hứa Miệng Rộng, nói: “Bà đúng là ai cũng dám trêu, bà không sợ tri thức Trương nghĩ quẩn đi tìm c.h.ế.t sao?”
“Hừ, tôi mà sợ nó à? Tôi thấy có lẽ trước đây không phải Vương Tiểu Mai bắt nạt nó. Với tính tình này của nó, nói không chừng có vấn đề gì ở đây.” Nói xong, Hứa Miệng Rộng cũng hơi chột dạ, bà ta sợ cô ta luẩn quẩn rồi tìm c.h.ế.t thật.
“Chao ôi, có vấn đề gì hay không thì hỏi rồi sẽ biết thôi.” Nói xong, bà ta bắt đầu tìm khắp nơi, muốn tìm một thanh niên trí thức để hỏi thăm một chút.
Trùng hợp thay, bà ta thấy chính chủ.
Bác gái kia kéo Vương Tiểu Mai lại, cười nói: “Trí thức Vương, chuyện của cháu và thanh niên trí thức Trương lúc trước vẫn chưa rõ ràng, hôm nay cháu nói xem sao lại thế này.”
Vương Tiểu Mai bắt đầu đảo mắt, cô ta chợt nhớ ra Lâm Ngọc Trúc từng nói với cô ta, cô ta mới nhận ra tiếng tăm của mình vẫn còn vết nhơ ép người khác tự sát. Lúc này mắt cô ta sáng lên, đây là thời điểm tốt để lấy lại danh dự, cũng không thể tiếp tục bỏ lỡ.
Vì vậy, cô ta khổ sở nói: “Ôi, bác gái, mỗi khi nhắc đến chuyện này thì lòng cháu lại hết sức đau khổ. Trương Diễm Thu, ôi, cháu cũng không biết nói cô ta thế nào nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play