Sau khi Thẩm Bác Quận cầm mấy quả táo đỏ, anh để Lâm Ngọc Trúc mang mấy quả còn lại về.
Dáng vẻ khó chấp nhận lòng tốt này làm Lâm Ngọc Trúc không biết phải làm sao, cô đành phải bỏ táo vào trong túi. Thật ra cô không nghèo lắm, anh không cần thiết phải khách sáo như vậy.
Lâm Ngọc Trúc quan sát Thẩm Bác Quận từ trên xuống dưới, chỉ có khí sắc không được tốt chứ tinh thần thì vẫn tạm ổn.
Cô lầm bầm: “Công việc của các anh nguy hiểm quá!”
Hình như Thẩm Bác Quận nghĩ đến điều gì, anh cười bất đắc dĩ, sau đó hỏi cô: “Sao hôm nay cô lại đến thị trấn?” Không sợ sao?
“Tôi đến gửi chút lâm sản về nhà, ha ha.” Cũng không biết vì sao, mỗi lần ở cùng Thẩm Bác Quận thì cô lại cứng họng.
Bàn Tử vui vẻ, anh ta nói: “Em gái, anh thấy bình thường em biết ăn nói lắm mà, sao hôm nay lại mất tự nhiên thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT