Chờ Lý Hướng Bắc đi rồi, Lý Hướng Vãn một mình buồn bã một hồi, sau đó cô ta đột nhiên đứng dậy vịn tường, dáng vẻ lung la lung lay như sắp ngã đi ra khỏi phòng, Lý Hướng Vãn nhìn thấy Vương Tiểu Mai cùng Lâm Ngọc Trúc ngồi ở cửa thì trực tiếp đi tới phía hai người họ.
Lâm Ngọc Trúc nhìn bộ dáng lung lay như sắp ngã nhưng vẫn đẹp đến mức có thể so với Tây Thi phiên bản thực này của Lý Hướng Vãn thì cảm khái đến cô nhìn thấy còn thấy thương xót cơ mà, Lâm Ngọc Trúc đưa ghế của mình cho Lý Hướng Vãn ngồi, hỏi: "Cô không sao chứ?”
Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy cô coi như may mắn hơn khi so sánh với nữ chính là Lý Hướng Vãn đây, tốt xấu gì Tống Chí Cao chỉ là một kẻ lắm lời chứ không có động tay động chân với cô.
Vương Tiểu Mai cũng có chút quan tâm nhìn qua, nghĩ thầm, cô gái xinh đẹp như Lý Hướng Vãn này mà bị thương cũng đủ khiến cho mọi người sinh lòng thương tiếc rồi.
Lý Hướng Vãn chậm rãi ngồi xuống, hỏi: "Hôm qua cô không sao chứ? Cô có biết gì về chuyện đó không?”
Lâm Ngọc Trúc nhìn Lý Hướng Vãn, Lý Hướng Vãn này tựa hồ còn không biết cô ta đã sắp bại lộ chuyện “không gian” của cô ta, làm cho người bên kia nhớ thương đi.
Là đồng hương, lúc làm ghi chép bản án, về Lý Hướng Vãn bên này cô không nói nhiều, chỉ nói nghe được một câu là bắt được Lý Hướng Vãn như thế thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT