Thời gian của những ngày này trôi qua rất lâu. Khi cửa văn phòng bị mở ra, đập vào mắt cô là bàn tay có thể nhìn thấy rõ xương ngón tay và gân xanh đặt ở trên then cửa.
Tiếp theo là đôi mắt phượng mang hơi ấm. Lâm Ngọc Trúc nghĩ thầm quá tuyệt, lúc này còn có thể ngắm sắc đẹp!
Cơ thể căng chặt được thả lỏng một cách vô cớ, cô nói: “Tôi còn tưởng rằng là anh Bàn Tử không đó.”
Thẩm Bác Quận nhìn cô gái với quần áo nhăn nhúm, tóc tai bù xù và giày rách một lỗ, anh thầm nhớ đến dáng vẻ của những lần trước đây khi anh nhìn thấy cô, từ trước đến nay cô đều tươi cười, không hiểu sao tim của anh lại thắt chặt.
Anh cố bỏ qua cảm xúc không rõ nơi lồng ngực, nói với giọng vừa dịu dàng vừa trầm thấp: “Tôi phải đưa cô đi ghi chép.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, cô đứng dậy chuẩn bị đi theo Thẩm Bác Quận.
Thẩm Bác Quận nhìn giày của cô, hỏi: “Có muốn mua một đôi giày trước hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play