Cuộc sống sau này lại khôi phục như thường ngày, Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai buổi sáng lên núi, buổi chiều trở về, làm xong một lô nước đường hai người sẽ lên thị trấn một chuyến.
Lâm Ngọc Trúc thỉnh thoảng đem một thùng nước đường để ở chỗ thím Lâm nhờ bán, bất tri bất giác đã hơn nửa tháng trôi qua.
Khoảng thời gian này Lâm Ngọc Trúc lần này thì bán táo đỏ, lần sau lại bán dầu, lúc thê thảm chỉ có thể lấy ít hạt ngô bổ sung vào cho đủ, lúc tốt thì có thể lấy ra được ít thịt lợn, lúc tốt hơn nữa còn có thể có ít bột mì. Bác gái Trịnh mỗi lần gặp Lâm Ngọc Trúc, tâm trạng đều giống như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy, lúc cao lúc thấp, không có định số.
Cứ như vậy, trong khoảng thời gian này Lâm Ngọc Trúc đã tích góp được không ít tiền, có những hơn một ngàn sáu, cô cũng được xem là nhà giàu ngàn tệ rồi.
Chỉ là nhà giàu này có chút keo kiệt, đến bây giờ trong nhà ăn trí thức vẫn là nhà chỉ có bốn bức tường, không sắm thêm bất cứ món đồ nào, trên nguyên tắc có thể ứng phó thì cứ ứng phó, Lâm Ngọc Trúc kiên quyết với suy nghĩ không tiêu thêm một xu nào mà cứ sống như vậy thôi.
Vương Ngọc Mai đã có một dạo nghi ngờ có phải cô ở chợ đen bị người ta lừa, không kiếm được tiền hay không.
Trong khoảng thời gian gần đây, chỉ riêng dựa vào việc bán nước đường, Vương Tiểu Mai đã kiếm được sáu mươi đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT