Mơ màng một lúc lâu, cô quay người đi đến tiệm cơm quốc doanh, Lâm Ngọc Trúc gọi một bát cơm và một đĩa thịt kho tàu, lúc đang ăn, không ngoài ý muốn gặp được Lý Bàn Tử.
Đây đúng là duyên phận không hết.
Lý Bàn Tử thấy Lâm Ngọc Trúc thì cười ha ha nói: "Em gái, đời sống của em cũng không tệ đâu, ba ngày thì hai ngày đến quán cơm ăn."
Lâm Ngọc Trúc tủm tỉm cười, không để ý lắm nói: "Em vất vả lắm mới lên trấn, không phải nên ăn một bữa thật ngon sao, đâu bằng anh Bàn Tử ngày nào cũng đến ăn chứ."
Bàn Tử lắc đầu, thở dài nói: "Ôi, cũng chỉ có trưa mới được ăn một bữa đầy đủ."
Nhớ đến mấy hôm trước nói chuyện với anh Thẩm thì gặp em gái Tiểu Lâm, còn nói chuyện mấy câu, sau đó đột nhiên anh của anh ta nói buổi tối ăn cơm ở nhà, chuyện không đầu không đuôi này cũng quá bất ngờ rồi.
Lâm Ngọc Trúc nghiêng đầu tò mò, lời này hiểu thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play