Thôn chỉ có một chiếc xe bò, không thể chỉ vận chuyển lương thực nhờ một chiếc.
Hiện tại bên kho lương thực kia rất rộn ràng, bọn họ phải thu thập toàn bộ lương thực của đội sản xuất trong vòng ba ngày.
Xe bò kéo chưa được một phần nhỏ lương thực, các thôn dân đều sôi nổi lấy xe đẩy hai bánh bằng gỗ tự chế ra để chở lương thực.
Lâm Ngọc Trúc và Tống Chí Cao được cấp cho một chiếc, hai người chất năm bao tải lương thực, xe đã không còn có thể nhét được nữa.
Năm bao lương thực không hề nhẹ, nặng khoảng bảy tám trăm cân.
Muốn xe chạy thì phải có một người kéo ở đằng trước, một người đẩy ở phía sau.
Đồng chí Tiểu Tống là một đứa trẻ rất có triển vọng, cậu ta chất lương thực xong thì vỗ n.g.ự.c nói: “Chị, để em kéo còn chị thì đẩy.”
Lâm Ngọc Trúc vừa cười vừa gật đầu. Cậu ta định kéo với cơ thể nhỏ bé này? Thôi thì tạm thời tin cậu ta vậy.
Đội ngũ vận chuyển lương thực đã xếp thành hàng, Lâm Ngọc Trúc bảo Tống Chí Cao kéo xe chạy đến xếp hàng, càng đứng ở đằng sau thì càng phải chờ, dãi nắng dầm mưa, dạo này cô phơi nắng đến nỗi suýt tróc da.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT