Thấy Triệu Hương Lan ngất đi, trưởng thôn vội bảo thím Trần ấn huyệt nhân trung cho cô ta, thấy người dần tỉnh lại, trưởng thôn mới thở phào nhẹ nhõm, sốt ruột hỏi: “Vậy mấy đứa bàn bạc lên thị trấn xem bệnh thế nào?”
Chị em nhà họ Đổng rơi vào thế khó, Đổng Mật Mật nhìn chằm chằm Trương Diễm Thu một lát rồi chợt nói: “Trưởng thôn, nhìn chị Trương kìa, không phải chỉ cần cầm m.á.u vết cắt của chị ấy là xong sao? Vết thương của chị Triệu đã ngừng chảy máu, có lẽ không cần phải đến thị trấn khám bệnh nữa.”
Triệu Hương Lan không chịu thua, cô ta yếu ớt nói bằng giọng điệu căm hận: “Đấy là cô ta tự cắt, còn tôi bị hai cô đánh nên mới bị thương, giống nhau lắm à?”
Đổng Mật Mật bĩu môi, dứt khoát dùng giọng điệu ngang ngược nói: “Nếu chị muốn đi bệnh viện thì chúng ta đi, chị làm thế nào thì làm, hai chị em chúng tôi theo chị đến cùng là được.”
Lúc này Triệu Hương Lan đang đầu váng mắt hoa, sao cô ta có sức lực đến thị trấn cơ chứ? Tất nhiên là không thể, vậy nên cô ta dùng ánh mắt cầu xin nhìn trưởng thôn.
Trưởng thôn nhăn mặt già, cố gắng điềm đạm nói: “Cháu muốn đến bệnh viện hay không? Muốn thì để hai đứa đỡ cháu đi, không thì bảo hai đứa đấy mua con gà hầm canh bồi bổ thân thể cho cháu.”
Triệu Hương Lan nghĩ cô ta đã thành ra thế này rồi, sao hai người kia không đền một chút?
Cô ta không nói lời nào mà chỉ bắt đầu khóc.
“Đứa nhỏ này, cháu cứ khóc liên tục vậy là có ý gì? Muốn nói gì thì cứ nói!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play