Đối với mấy lời đồn vàng không đáng tiền, đều chỉ là nói cho mấy người dân nghe thôi, mấy người dân thông minh đều biết trữ vàng ở trong nhà, không dễ gì bán ra ngoài.
Mấy giả thuyết trong tiểu thuyết nói một bao gạo to có thể đổi lấy một túi vàng, điều này không phải là không có khả năng, đề phòng gặp phải thằng ngốc.
Tóm lại ở chợ đen thì vàng vẫn được giao dịch, còn về phần mấy thỏi vàng này sau đó rơi vào tay ai, thì không phải là điều Lâm Ngọc Trúc có thể thăm dò được.
Vui vẻ dọn dẹp đống vàng thỏi trước mặt, không nhiều không ít vừa vặn 20 thỏi, Lâm Ngọc Trúc vừa xoa phía trước đầu mình, lúc này vẫn còn đau lâm râm, giống như bị viên gạch một kí ném vô đầu vậy.
Cũng may là cô đã né qua một bên...
Sau khi hí hửng rời khỏi không gian cô liền ngủ thiếp đi, giấc ngủ này vô cùng ngon lành, tràn đầy thoải mái, đợi sau khi cô tỉnh dậy thì nghe thấy phía trước dường như đang cãi nhau, cô liền vội vàng thức dậy đi xem náo nhiệt.
Lâm Ngọc Trúc đến có chút muộn, Triệu Hương Lan và hai chị em nhà họ Đồng đã cãi nhau được một hồi rồi.
Lúc này Triệu Hương Lan cũng không thèm quan tâm gìn giữ hình ảnh chị đại tri kỷ như thường ngày nữa, khí thế không nể mặt mũi ai nói: "Nơi thanh niên trí thức của chúng ta chính là quy định như vậy, đặt mua nội thất thì mọi người đều phải chung tiền với nhau, không tin thì các cô cứ đi hỏi mấy thanh niên tri thức cũ mà xem."
"Hừ, tôi không quan tâm quy định lúc trước là gì, dù sao tôi cũng không nghe, mấy cái đồ vứt đi này cô không thèm hỏi ý kiến đã tự tiện đi mua, vậy thì dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi cam tâm tình nguyện chấp nhận chứ, dù sao tôi cũng sẽ không chi tiền này."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT