Rõ ràng là ban ngày nhưng người đang ngủ mê mệt trên giường lại thường xuyên mơ mộng, tỉnh dậy rồi lại ngủ, cứ thế lặp đi lặp lại, nửa ngày trôi qua như thể đã trải qua nhiều ngày đêm.
Cô mơ về rất nhiều chuyện thời trung học.
Vào mỗi cuối tuần trời nắng sau khi tập đàn xong, người bạn Bạch Lạc sẽ đến nhà tìm cô, hai người sẽ ngồi trên ban công với lý do phơi chăn để lười biếng nghỉ ngơi. Những giây phút thư giãn hiếm hoi đó, những ngày chăn được phơi khô, ấm áp và nhẹ nhàng thật khó quên. Phải, rất khó quên, nhưng cô đã từng quên cả tên lẫn khuôn mặt của người bạn đó.
Sự mong manh của ký ức chứng minh cho sự mong manh của mối quan hệ; bất kỳ một mối quan hệ nào cũng có khả năng mất kết nối bất cứ lúc nào. Chỉ cần một người chết, một người quên, thì mối quan hệ đó sẽ không còn tồn tại.
Nhưng ngay cả khi nghĩ như vậy, cô vẫn không thể dễ dàng buông bỏ một mối quan hệ quan trọng.
Lần lật người cuối cùng, Bạch Nhung mơ thấy dưới chân mình chất đầy đồ gốm, trà, trang sức, gia vị… chúng lấp lánh chất chồng dưới chân tạo thành núi vàng.
Tình cảm cũng giống như một cơn mộng ngủ, những người mắc kẹt trong đó rất khó giữ cho đầu óc tỉnh táo, không biết phải đối phó, phán đoán hay lựa chọn như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT