Chiếc xe chạy vào khu phố nơi Bạch Nhung sống và dừng lại dưới một tòa nhà chung cư cổ kính màu xám trắng đã trăm năm tuổi.
Suốt quãng đường, trong xe tràn ngập sự im lặng. Chỉ khi xe dừng lại, Bạch Nhung mới chợt nhớ ra cô chưa hề nói địa chỉ cho anh biết.
Con đường giữa hai dãy nhà năm tầng, gió đêm thổi lay động tán lá, ánh đèn đường lọt qua kẽ lá tạo thành những vệt sáng lốm đốm trên con đường lát gạch đá. Navarre đi vòng ra sau xe để lấy một thứ gì đó rồi quay lại mở cửa ghế phụ cho cô.
Vừa bước xuống xe, Bạch Nhung nhìn thấy một chiếc hộp đựng đàn violin màu đen ngay trước mắt. Cô ngẩn người đứng bên cửa xe, nhìn tay đối phương nhẹ nhàng mở nắp hộp, một cây đàn violin màu nâu đỏ quen thuộc liền hiện ra trước mắt.
Cây đàn này giống với cây đàn cũ đã hỏng đến mức nếu không phải vì lớp sơn quá trơn bóng nhắc nhở đây là một cây đàn mới tinh, có lẽ cô đã nghĩ cây đàn cũ của mình đã quay trở lại.
“Ban đầu anh định mang đến gặp em vào ngày mai,” Navarre đóng hộp đàn lại và đưa cho cô, đồng thời lấy từ túi áo khoác ra một xấp ảnh, “Đây là cây đàn được đặt làm theo yêu cầu, nếu em không hài lòng, ở đây còn có vài cây đàn cổ điển nổi tiếng, em có thể chọn một cây ưng ý hơn. Ví dụ, cây đàn này là một cây Stradivarius từ thế kỷ 18…”
Bạch Nhung mơ hồ cầm lấy dây đeo hộp đàn, nghe anh giới thiệu về những tấm ảnh trong tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play