1.

Kim đồng hồ chỉ đúng nửa đêm, Quý Kỳ An mới về đến nhà.

Trên người anh vẫn có mùi nước hoa giống như mấy ngày trước.

Hương vị ngọt ngào thanh mát của quả mọng, rõ ràng không phải loại nước hoa dành cho nam giới.

Tôi do dự trong vài giây, rồi rời mắt khỏi màn hình laptop để hỏi anh: "Hôm nay bận lắm à? Sao về muộn thế?"

Ánh mắt Quý Kỳ An sáng lên, anh chầm chậm di chuyển từ đầu ghế sofa về phía tôi.

Anh chuẩn bị tiến tới ôm tôi vào lòng, nhưng rồi như sực nhớ ra điều gì đó, liền ngồi thẳng lưng lại.

Giọng nói của anh trở nên lạnh lùng: "Ừ, đi tiếp khách."

Tôi không hỏi thêm, chỉ gật đầu và tiếp tục làm việc.

Trong phòng khách, chỉ còn âm thanh gõ bàn phím của tôi vang lên.

Gần đây Quý Kỳ An có gì đó rất lạ.

Không chỉ có mùi nước hoa của người phụ nữ khác trên người, mà cả thái độ của anh khi về nhà cũng thay đổi hoàn toàn so với trước đây.

Trước kia, Quý Kỳ An chắc chắn sẽ ngồi bên cạnh tôi, kể lể về những khó khăn trong ngày làm việc, và sẽ cần tôi ôm ấp để tiếp thêm năng lượng.

Anh luôn rất giỏi trong việc làm nũng.

Nhưng bây giờ, có vẻ như điện thoại còn thu hút anh hơn cả tôi.

Vốn dĩ tôi rất tập trung vào công việc, nhưng giờ đây lại liên tục mất tập trung.

Tôi cảm thấy khó chịu, gập laptop lại rồi đi vào phòng tắm.

Đến cửa, tôi hít một hơi sâu, nhìn về phía Quý Kỳ An, người đang ngồi trên sofa mải mê gõ bàn phím điện thoại.

Anh như cảm nhận được, ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của tôi.

Tôi nhướng mày: "Cùng tắm không?"

2.

Quý Kỳ An sững sờ ba giây, rồi máy móc mở miệng: "Không cần đâu. Em cứ tắm trước đi."

Anh quay đầu sang chỗ khác, tai đỏ bừng lên.

Không chút do dự, tôi đóng cửa phòng tắm một cách dứt khoát và mạnh mẽ.

"Mình đã chủ động đến thế mà anh ấy lại từ chối. Chẳng lẽ anh ấy thực sự đã no nê bên ngoài rồi?"

Trong phòng tắm, tôi không thể kiềm chế nổi, gọi cho cô bạn thân Dương Nam Nam để than thở.

"... Thì cậu cũng ra ngoài tìm niềm vui đi, dù sao... ừm... cũng chỉ là hôn nhân thương mại. Cứ mỗi người một nơi mà chơi thôi."

Đầu dây bên kia, Dương Nam Nam phát ra âm thanh thở dốc kỳ lạ.

Tôi ngừng lại một chút: "Cậu đang làm gì đấy?"

Dương Nam Nam khẽ cười: "Đang chơi."

Tôi: "..."

Thật hết cách!

Tôi vừa định cúp máy thì dường như mọi việc đã xong xuôi bên kia.

Giọng Dương Nam Nam hơi khàn:

"Chẳng phải lúc đầu cậu không muốn dính dáng đến chuyện tình cảm nên mới chọn liên hôn như này à? Giờ thì sao, cứ mở miệng ra là Quý Kỳ An, cậu đã thực sự động lòng với anh ta rồi chứ gì?"

"Tuyệt đối không." Tôi lập tức phủ nhận.

Trong một cuộc hôn nhân thương mại, điều kiêng kỵ nhất chính là động lòng.

Lúc mới kết hôn, tôi đã nói rõ với Quý Kỳ An rằng chúng tôi sẽ không can thiệp vào cuộc sống của nhau.

Tôi biết thời sinh viên anh từng thích một người rất nhiều.

Nhưng từ khi kết hôn, Quý Kỳ An chưa bao giờ nhắc đến người đó nữa.

Trong suốt hai năm qua, chúng tôi có thể nói là những đối tác hoàn hảo trong cuộc hôn nhân thương mại này.

Từ việc hỗ trợ lẫn nhau trong công việc đến đời sống vợ chồng cũng rất hòa hợp.

Chỉ là tôi thấy sự thay đổi của anh có chút đột ngột mà thôi.

Nhưng tôi vốn không phải người hay nghĩ nhiều.

Sau khi tắm xong trong một giờ, tôi đã suy nghĩ thấu đáo và đưa ra quyết định.

3.

Lúc hai giờ sáng, nửa đệm bên cạnh tôi lún xuống.

Mùi hương nước hoa quả mọng trên người Quý Kỳ An đã được gột rửa, thay vào đó là hương cam chanh giống như của tôi.

Cảm giác như có một bóng đen bao phủ, tôi quay người lại.

Động tác đắp chăn cho tôi của Quý Kỳ An bỗng khựng lại.

“Anh đánh thức em à?"

“Không, em chưa ngủ.”

Tôi đổi sang một tư thế thoải mái hơn, nhìn vào mắt anh dưới ánh trăng chiếu qua cửa sổ.

Quý Kỳ An nhỏ hơn tôi hai tuổi.

Tóc anh xoăn tự nhiên, đôi mắt màu nhạt, khuôn mặt ngây thơ càng làm anh trông trẻ trung và đẹp trai hơn.

Phải nói thật, Quý Kỳ An là một người chồng lý tưởng.

Anh dịu dàng, nhã nhặn, chưa bao giờ lớn tiếng với tôi.

Anh luôn hỏi ý kiến tôi trong mọi việc, không bao giờ tự ý quyết định.

Trên giường, anh rất tình cảm và luôn thích làm nũng.

Nghĩ đến đây, tôi không kiềm chế được mà đưa tay vuốt nhẹ mái tóc xoăn của anh.

Nhớ lại quyết định trong phòng tắm, tôi mở miệng thăm dò: “Em nhớ anh từng nói anh có một người mà anh rất thích.”

Quý Kỳ An nuốt khan: “Sao tự nhiên em lại hỏi chuyện này?”

“Bây giờ anh còn thích cô ấy không?”

“Ừm, rất thích.”

""

Nghe Quý Kỳ An nói rằng anh vẫn còn thích người đó, tôi không biết cảm giác này là gì, nhưng tôi chợt nhận ra mình đã đánh giá bản thân quá cao.

Tôi không thể chấp nhận việc trong hôn nhân có sự tồn tại của ba người, dù lúc kết hôn đã nói rất rõ ràng.

Nếu Quý Kỳ An đã tìm lại được người anh thực sự yêu, tôi sẵn sàng buông tay và khuyên anh tiếp tục.

Dù sao, hai năm trước, khi tôi mới tiếp quản Tập đoàn Giang Thị đang bên bờ vực phá sản, chính Quý Kỳ An là người đã chủ động giúp đỡ tôi.

Tôi luôn cảm thấy mình nợ anh một ân tình.

Tôi buông tay, trở lại nằm trong chăn, nhắm mắt lại.

Sau khi trằn trọc mấy lần, tôi lại mở miệng: “Cô ấy giờ ở đâu?"

Giường rung lên khe khẽ.

Tôi mở mắt theo phản xạ, thấy Quý Kỳ An đã tiến sát đến gần tôi.

Anh chớp mắt, nói nhỏ: “Ở rất gần, rất gần.”

Tôi sững sờ.

Thì ra, mùi nước hoa hương quả mọng là đến từ đây.

Tôi nhướng mày, nghiêng người lại gần anh, môi tôi gần như chạm vào môi anh: “Gần như thế này sao?”

Trong khi nói, môi hai người chạm nhẹ vào nhau.

Quý Kỳ An thở gấp, đổi góc rồi lập tức hôn xuống.

Hơi thở của chúng tôi hòa quyện, tôi đẩy anh ra: “Không phải anh không muốn sao?”

Quý Kỳ An không nói gì thêm, kéo tôi vào lòng, đầu anh rúc vào cổ tôi cọ nhẹ.

Anh thì thầm “Kế hoạch tạm dừng,” rồi hôn lên xương quai xanh của tôi...

Tôi chưa kịp suy nghĩ xem anh nói gì thì đã bị cuốn vào cơn sóng cuồng nhiệt.

Thôi thì, gọi là chia tay rồi nhưng nếu có một trận "cuối cùng" cũng không sao, dù sao cũng không thiệt.

4.

Tôi chuẩn bị giấy tờ ly hôn rất nhanh.

Bạn thân tôi, Dương Nam Nam, là một luật sư chuyên về ly hôn.

Tôi và Quý Kỳ An đã ký thỏa thuận tài sản trước hôn nhân, nên không có tranh chấp gì về tài sản.

Chúng tôi cũng không có con, nên mọi thứ rất dễ phân chia.

Chỉ có căn nhà chúng tôi đang ở là do Quý Kỳ An mua sau khi kết hôn, nên dĩ nhiên thuộc về anh.

Dương Nam Nam soạn xong bản thỏa thuận, cô ấy vẫn còn hơi bàng hoàng.

Cậu nhanh thật đấy.”

Tôi nhún vai: “Tớ vẫn luôn như vậy mà.”

“Vội vàng thế, người ta không biết lại tưởng cậu đã tìm được người khác rồi...”

Cô ấy vừa lướt điện thoại vừa nói, rồi bỗng nhiên dừng lại, “Không thể nào, chẳng lẽ cậu nghe nói người đó quay lại nên mới muốn ly hôn nhanh thế?”

Tôi ngơ ngác: “Ai cơ?”

Cô ấy đưa điện thoại cho tôi: “Tạ Hành Trí đấy, cậu định nối lại tình xưa à?"

Trên trang cá nhân của Tạ Hành Trí, anh ta đăng một bức ảnh về tòa nhà biểu tượng của thành phố A, kèm theo một câu nói rất sến.

“Chẳng có gì thay đổi, mong em cũng thế.”

Tôi rùng mình: “Cảm ơn nhé, giờ tớ mới biết anh ta về!”

Dương Nam Nam nhìn tôi không tin tưởng: “Thật không? Cậu thực sự buông bỏ rồi à?”

“Lười giải thích với cậu.”

Không muốn nhắc lại chuyện cũ, tôi cầm điện thoại gọi cho Quý Kỳ An. Anh bắt máy rất nhanh.

"Mộ Mộ?”

“Tối nay anh có thể về sớm được không? Em có chuyện muốn nói với anh."

Quý Kỳ An hơi do dự: “Nhưng anh còn phải tiếp khách...”

Lại là khách hàng!

Ly hôn rồi thì anh tha hồ mà tiếp khách, đồ đầu đất nhà anh!

Tôi bực bội:

“Không được!"

“Hôm nay anh phải về ngay lập tức!”

Quý Kỳ An im lặng ba giây, rồi giọng anh bỗng trở nên vui mừng.

“Được, anh về ngay!”

Dương Nam Nam cười nói: “Anh ta thích bị ngược à? Bị mắng vài câu mà lại vui mừng thế?”

Tôi: "?"

5

Quý Kỳ An về nhà sớm hơn tôi, anh đã thay quần áo ở nhà và đang ngồi trên ghế sofa chơi game.

Anh vừa chơi vừa trò chuyện: "Anh chơi thế này không tệ chứ? Anh trai đây giỏi lắm đó!"

Giọng điệu đầy tự mãn, tâm trạng có vẻ rất tốt.

Tôi bước tới ngồi bên cạnh anh: "Đang chơi game à?"

Quý Kỳ An tháo tai nghe xuống: "Ừ." Anh ngừng lại một chút: "Chơi với một người bạn cũ."

Mặc dù tôi không chơi game, nhưng Dương Nam Nam có chơi, và thường dùng nó để tán tỉnh.

Tôi biết chuyện Quý Kỳ An giúp các cô gái leo rank trong game.

Tôi lặng lẽ cầm lấy một miếng bánh trên bàn trà, định đợi anh chơi xong.

Tuy nhiên, Quý Kỳ An lại trực tiếp thoát game.

"Em sẽ chờ anh chơi xong mà."

Giữa chừng thoát game sẽ bị đồng đội chửi mắng, đúng không?

"Không sao, cô ấy sẽ không để tâm đâu." Quý Kỳ An vứt điện thoại lên sofa một cách thoải mái, "Em gọi anh về gấp thế này, có chuyện gì à?"

Tôi hơi sững người.

Mối quan hệ phải tốt đến mức nào, hiểu nhau đến đâu mà anh có thể khẳng định chắc chắn rằng "cô ấy sẽ không để tâm đâu"?

Gần đây, tôi đã suy nghĩ quá nhiều.

Tôi lắc đầu để ép mình trở nên lý trí hơn. Tôi đặt tờ giấy thỏa thuận ly hôn lên bàn trà.

"Kỳ An, chúng ta ly hôn đi."

Động tác rót trà của Quý Kỳ An khựng lại, trên mặt anh hiện lên vẻ sững sờ và không thể tin được.

"Em nói gì?"

"Anh nghe rõ rồi mà."

Nước trà tràn ra khỏi tách.

Tôi nhận lấy ấm trà từ tay Quý Kỳ An, nhẹ nhàng đặt nó xuống bàn.

"Lúc trước, chúng ta kết hôn vì lợi ích của hai gia đình. Chủ yếu là anh đã giúp em, em rất biết ơn anh. Việc chúng ta chia tay sẽ không ảnh hưởng đến sự hợp tác trong tương lai giữa Giang gia và Quý gia. Sau này, nếu Quý gia cần em giúp đỡ gì, em nhất định sẽ không từ chối."

"Hai gia đình..." Anh trông có vẻ lúng túng, giọng khàn đi, hỏi: "Còn chúng ta thì sao?"

"Còn chúng ta." Tôi nghĩ về những thay đổi gần đây của anh, rồi nói: "Anh có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình."

"Còn em thì sao?" Quý Kỳ An vội vàng hỏi: "Em cũng muốn theo đuổi hạnh phúc của mình à?"

Sự thay đổi cảm xúc của Quý Kỳ An diễn ra quá nhanh.
Tôi chợt bối rối, chỉ biết thuận theo lời anh mà trả lời.

"Nếu có thì tất nhiên em sẽ không từ chối."

Ngay lúc tôi đang nói, tôi đột nhiên nhớ ra công ty có việc khẩn cấp cần giải quyết.

"Em chợt nhớ ra công ty còn việc gấp, em phải đi ngay đây."

Tôi chưa nói xong thì Quý Kỳ An đã đột ngột cắt ngang.

Anh đứng dậy, rồi như chạy trốn, lao ra ngoài cửa.

Khi tôi nhận ra thì tiếng động cơ xe đã vang lên rồi.

Tôi đã nghĩ rằng Quý Kỳ An sẽ có chút bất ngờ, nhưng không ngờ phản ứng của anh lại mạnh mẽ như vậy.

Sau đó, tôi gọi điện cho anh nhưng không có hồi âm.

Tôi bắt đầu lo lắng, sau một lúc đắn đo, tôi cầm chìa khóa xe và lái xe đến tập đoàn Quý Thị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play