Ngay từ khi Thẩm Tự Chi đem Ôn Dĩ Ninh ôm vào lòng, nụ cười trên mặt Triệu Uyển đã có chút cứng ngắc.
Lúc này lại càng khó coi hơn, vẻ mặt hoàn toàn sụp đổ.
Cô ta không thể nào tin nổi, mắt trợn trừng, nhìn nhìn Ôn Dĩ Ninh, rồi lại nhìn về phía Thẩm Tự Chi: “Anh bảo em…xin lỗi cô ấy?”
Giống như nghe thấy chuyện gì nực cười lắm, cô ta im lặng một lúc lâu, rồi lại cười gằn “ha, ha” hai tiếng, “Vì sao?”
Ôn Dĩ Ninh bị Thẩm Tự Chi dùng tư thế bảo vệ tuyệt đối ôm vào trong ngực anh, cô còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, liền cảm giác được Thẩm Tự Chi nhẹ vỗ cô hai cái như trấn an.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhẹ nhàng như lông chim lướt qua, lại lạ lùng thay có thể khiến cô bình tĩnh hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT