Quả nhiên Ôn Từ nhíu mày lại: “Nặng lắm à? Hay chúng ta đi bệnh viện khám xem?”
“Không đến mức ấy.” Sợ là đến bệnh viện, vết thương của anh đã khép lại rồi.
Đúng là vết thương nhỏ thế này không cần phải đi bệnh viện, nhưng động tác của Ôn Từ càng thêm cẩn thận, sợ vết thương của anh nặng thêm.
“Hồi trước cô sống kiểu gì thế?” Thịnh Kinh Lan thoáng rời mắt, không nhìn cô chằm chằm nữa.
“Hả?” Câu nói không đầu không đuôi này làm Ôn Từ không hiểu lắm.
Anh chỉ đành nhắc nhở: “Mới không bao lâu đã suýt thì gặp nạn hai lần.”
“…Nói ra chắc anh không tin, hồi trước tôi thật sự chưa gặp chuyện này.” Nhớ lại những chuyện phiền não nối tiếp nhau gần đây, Ôn Từ cảm thán: “Chắc dạo này tôi khá xui xẻo.”
Ôn Từ chớp chớp mắt, ngẩng đầu lại bắt gặp khuôn mặt tự tin của anh thì phì cười.
Bình thường cô cũng hay nở một nụ cười dịu dàng, nhưng không linh động như bây giờ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT