Mùi quýt nhạt bao phủ toàn thân cô, đầu chóp mũi lại ngửi được mùi dược liệu kỳ lạ mê hoặc lòng người trên người anh, đây là mùi hương mà Ôn Từ từng quen thuộc, tiềm thức không bài xích anh tới gần.
Ôn Từ lơ đãng nghiêng mắt, khóe mắt thoáng nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng kia, chợt thất thần vài giây ngắn ngủi.
Tiếng nhắc nhở của người đàn ông rơi xuống đỉnh đầu: “Ôn Khanh Khanh, em có thể chuyên tâm một chút không?”
Ôn Từ như bị giẫm phải cái đuôi nhỏ, lập tức bùng nổ: “Thì tôi đang vẽ mà.”
“Ờ.” Anh dõng dạc nói: “Nhưng em nhìn lén anh, khiến anh phân tâm.”
“Tôi không có, anh buông tôi ra.” Ôn Từ giãy dụa trước người anh, nhưng vô dụng.
Eo cô tì vào cạnh bàn, Thịnh Kinh Lan nắm cả tay cầm bút của cô, tiếng cười thành công vang vọng khắp căn phòng: “Em đã xin anh thì anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play