Mấy cái lều trại ở điểm nghỉ ngơi là ai tới trước được chọn trước, họ cũng coi như tới trước hẳn một nhóm người, có nhiều quyền lựa chọn hơn.
Thịnh Kinh Lan ôm cô đi qua, Ôn Từ khoa tay giơ thành hình chữ “X”, cũng nói thẳng với anh: “Em ở với Tây Mạt.”
Nước đi này Thịnh Kinh Lan không ngờ tới, anh suýt thì tức đến bật cười, lại tranh thủ: “Cô Ôn, khó lắm mới có lần cắm trại với nhau, nể mặt tí được không?”
“Không.” Ôn Từ thẳng thắn từ chối anh, quay qua tìm Viên Tây Mạt.
Đến tận giờ cơm chiều, mọi người đều tập trung trên mặt cỏ phẳng lì, Thịnh Kinh Lan mới túm được người lại đây, ấn cô xuống ngồi bên cạnh mình: “Dùng xong là vứt, em hay quá nhỉ Ôn Từ.”
Âm thanh nguy hiểm rình rập bên tai, Ôn Từ nghi ngờ nhíu mày: “Em dùng cái gì của anh cơ?”
Người đàn ông cười lạnh một tiếng, giọng điệu lên án: “Ngồi trên xe ôm anh cả một ngày, cũng đâu thấy em khách sáo như này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play