Đèn trong phòng riêng lại lần nữa bật lên, đã được khoảng hơn mười phút sau khi Tô Hà Miêu gọi điện đến.
Ôn Từ sờ soạng cúc áo sườn xám, sau khi xác định đã mặc chỉnh tề mới nói với người nọ: “Anh vào muộn một chút.”
Cô vừa dứt lời, Thịnh Kinh Lan lại giơ tay lên. Cô vô thức lùi về phía sau, lại nghe thấy tiếng cười bất đắc dĩ của đối phương, “Trốn cái gì?”
“Trốn anh.” Ôn Từ hoàn toàn không nể mặt.
“Chậc, trở mặt không thèm nhận người kìa.” Thịnh Kinh Lan thẳng tay đè tay cô lại, giơ tay lên lau vết son lem trên khóe môi cô, dựng ngón cái lên chứng minh, “Lem ra này, lau giúp em đó.”
Lòng bàn tay kia cọ qua làm đáy lòng Ôn Từ vô cùng ngứa ngáy, ngoài miệng vẫn không chịu nói chuyện hẳn hoi với anh: “Thì đúng ý anh quá rồi còn gì?”
Thịnh Kinh Lan cười khẽ một tiếng, rút ngón tay về: “Nếu anh muốn tuyên bố chủ quyền thì có nhiều cách lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play