Ta cũng không biết tại sao mình lại bị đày vào đây, vì ta nghĩ thân phận ban đầu của mình cũng khá tốt.
Giống như tám mươi phần trăm các cô gái xuyên không khác, ta tỉnh dậy trên một chiếc giường siêu rộng tám người vẫn nằm vừa, bên cạnh ta là Hoàng đế mặc áo màu vàng sáng, thêu hình rồng, đang nhìn ta.
Tại sao vừa mở mắt ta đã biết hắn là Hoàng đế? Bởi vì hắn đã nói một câu.
Hắn nói: "Người đâu, truyền chỉ của trẫm, phế truất Hoàng hậu vào lãnh cung."