Khi đến đồn cảnh sát, tôi ôm mặt và cuối cùng bật khóc.

Chị cảnh sát tưởng tôi khóc vì bị tung tin đồn xấu, kiên nhẫn ở bên cạnh tôi an ủi.

Tôi lắc đầu.

Chỉ có mình tôi mới biết tại sao mình khóc.

Không phải vì Giang Kinh Nghiễn, cũng không phải vì tôi.

Mà vì bản thân tôi của ba năm trước khi được Giang Kinh Nghiễn cứu giúp, để rồi nảy sinh những tình cảm non nớt.

Sau khi hoàn tất lời khai tại đồn cảnh sát, tôi không trở về trường

Mà lại trở về trường cấp ba một chuyến

Khi đến nơi, tôi lại thấy một người quen khác

"Cậu cũng đến à!'

Tôi hỏi

Bạch Qua Niên mặc đồ đơn giản, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi

Nghe thấy tôi hỏi, anh ấy mới lên tiếng:

“Ngày nhà giáo”

Tôi hiểu ra

Anh ấy nói: “Đi cùng chứ?”

Tôi gật đầu

Sau khi chúng tôi cùng trở về trường, nhưng không vào ngay lập tức

Khi đứng ở cổng trường, Bạch Qua Niên đột nhiên dừng bước

"Đợi tôi một chút" anh ấy nhẹ nhàng nói

Tôi theo bản năng đứng im tại chỗ, trông thấy anh ấy bước vào một tiệm bánh gần trường

Vài phút sau, anh ấy đưa tôi một túi bánh

“Tôi đã tra địa chỉ IP confession, có thể dùng nó làm bằng chứng cho cảnh sát”

Giọng anh ấy nhẹ nhàng, âm lượng không lớn

Nhưng lại khiến tôi giật mình ngẩng đầu lên, nhìn anh ấy chằm chằm

“Cậu của năm cấp ba rất tốt, cậu của bây giờ cũng rất tốt”

Bạch Qua Niên nhìn sâu vào trong mắt tôi, trong ánh mắt là những cảm xúc mà tôi không muốn hiểu

Mắt tôi đỏ lên, nhận lấy túi bánh, nghẹn ngào nói “ Cảm ơn”

Nhưng đột nhiên phía sau, vang lên một tiếng còi chói tai

Tôi quay đầu lại, nhìn thấy Giang Kinh Nghiễn ngồi trong xe

Một tay giữ vô lăng, lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm

Tôi cuối mắt xuống, không nhìn hắn

“Đợi khi nào rảnh, có thể mời cậu ăn cơm không?”

Việc có thể tra được vị trí IP, không nghi ngờ gì đã giúp tôi rất nhiều

Tôi cầm chặt chiếc bánh nhỏ trong tay, giọng nói vô cùng chân thành

Bạch Qua Niên nhếch môi, cười nhẹ: “Được”

“Được cái gì?”

Phía sau, giọng nói của Giang Kinh Nghiễn đột ngột vang lên

Hắn bước nhanh đến trước mặt tôi, kéo tôi vào trong lòng hắn

Sau đó là giọng nói tức giận và mỉa mai: “Tìm người tình nhanh thật đấy, dính đến nhau từ khi nào thế?”

Bạch Qua Niên rất trong sạch 

Theo tôi biết, bên cạnh anh ấy hoàn toàn không có cô gái nào thân thiết

Anh ấy luôn là học sinh gương mẫu, thuộc dạng con nhà người ta trong miệng người khác

Vậy nên việc anh ấy bị bôi nhọ khiến tôi tức giận

“Giang Kinh Nghiễn, đừng ở đây khiến người khác buồn nôn”

Tôi lạnh lùng nhìn hắn, giọng nói còn pha lẫn sự chán ghét

Sắc mặt Giang Kinh Nghiễn lập tức tối sầm lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường

Hắn nói: “Hắn biết em bị anh chán ngấy rồi...”

“Bốp!”

Tôi lập tức dơ tay tát mạnh vào mặt hắn, ngắt lời hắn

“Đừng làm tôi buồn nôn nữa”

Giang Kinh Nghiễn bị tát lệch đầu, đầu lưỡi hắn chạm vào má mình

Sau vài giây, hắn quay đầu lại, ánh mắt đầy nguy hiểm

“Em dám đánh anh?”

Bạch Qua Niên tiến lên hai bước, chắn trước mặt tôi, lạnh lùng nói: “Không tôn trọng người khác, bị đánh là bình thường chứ sao”

Giang Kinh Nghiễn nheo mắt, nhìn tôi và Bạch Qua Niên, nghiến răng cười: 

“Em giỏi lắm, Tô Y Y”

Hắn quay người, bước nhanh về phía xe

Tôi chỉ nghe thấy tiếng xe đóng sầm lại

“Cậu với hắn?”

Giọng nói Bạch Qua Niên có chút do dự

Tôi thoải mái cười: “Không còn liên quan gì nữa”

"Được, ngày mai tôi rảnh" 

Anh ấy gật đầu, đáp lại câu hỏi lúc nãy của tôi

Tôi cúi đầu, mím môi cười nhẹ

Vì có bằng chứng xác thực, cảnh sát nhanh chóng tìm đến Hứa Miên Ngôn

Họ đã bắt cô ta ngay tại trường

Hứa Miên Ngôn chưa bao giờ trải qua tình huống như thế này, sợ đến mức khóc ngay tại chỗ

Đợi đến khi bình tĩnh lại, cô ta mới cuống cuồng gọi điện cho Giang Kinh Nghiễn

Những người chứng kiến việc cô ta bị cảnh sát ở trường bắt đi đều bàn tán

Mà tôi cũng nhận được cuộc gọi của Giang Kinh Nghiễn vào lúc ba giờ chiều

Giọng hắn không tức giận như tôi tưởng tượng

“Xin lỗi, anh tưởng cô ấy rất ngây thơ”

Tôi không nói gì

Giang Kinh Nghiễn hít một hơi thật sâu, rồi nói tiếp: “ Y Y lần nãy hãy tha cho cô ấy”

“ Dù sao, cô ấy chỉ là quá mức thiếu cảm giác an toàn”

“ Lỗi là do anh”

Tôi bị chọc cho giận quá hoá cười

“Giang Kinh Nghiễn, anh lấy đâu ra tự tin như vậy ”

“Nhưng quả thật việc này là lỗi của anh, anh tốt nhất đừng để tôi nắm được thóp”

Nói xong tôi cúp máy ngay, rồi tìm đến thầy hướng dẫn

Thái độ của tôi rất kiên quyết, yêu cầu rằng nếu tội nhân được xác nhận, trường phải đuổi học Hứa Miên Ngôn

Thầy hướng dẫn thấy rằng việc này càng ít can thiệp càng tốt, nên đã đồng ý với yêu cầu của tôi

Ngày hôm sau, tôi và Bạch Qua Niên đến nhà hàng đã hẹn trước

“Hứa Miên Ngôn đã nhận tội, cô ta đã viết thư xin lỗi bằng tay và đăng lên trang cá nhân cũng như confession”

“Cô ta nghĩ rằng chỉ giam vài ngày là có thể thả ra ngoài ”

Tôi cười nhẹ

Đợi đến khi ra ngoài thì đã bị đuổi học

“ Nhà trường đã thông báo với phụ huynh cô ta, cha mẹ cô ta khá bảo thủ, luôn cho rằng cô ta là một đứa con ngoan”

Tôi lắc cốc cà phê trong tay, nhưng tâm trạng không vui như tôi tưởng

Bạch Qua Niên đẩy món tráng miệng đến trước mặt tôi 

“Ăn chút đồ ngọt đi”

Anh ấy đã nhìn thấu tâm trạng trong mắt tôi 

Tôi không từ chối

Chúng tôi nói chuyện rất nhiều, hầu hết đều là chuyện thời cấp ba

Tôi nói, Bạch Qua Niên nghe

Đến cuối cùng, tôi không nhịn được mà hỏi: 

“Tại sao cậu lại giúp tôi?”

Động tác Bạch Qua Niên dừng lại trong giây lát, anh ấy ngẩng đầu nhìn tôi chăm chú: 

“Hồi cấp ba tôi rất thích nói chuyện với cậu”

“Sau này cậu chạy theo sau lưng Giang Kinh Nghiễn, không còn để ý đến ai nữa”

“Tôi nhìn cậu dần thay đổi bản thân, nhưng tôi biết, cậu vẫn là cậu ”

“Chỉ là tôi luôn muốn cậu thay đổi vì chính mình ”

“Sau này tôi luôn suy nghĩ vì sao lại vậy, có lẽ hồi cấp ba tôi đã thích cậu rồi ”

Hiếm khi anh ấy nói vậy trong một lần

Nhưng tôi lại ước mình chưa từng nghe thấy những lời này

Bạch Qua Niên thích tôi

Dù trong những năm tôi tự hành hạ bản thân, anh ấy vẫn luôn thích tôi

Mặt tôi đỏ hoe, một lúc sau mới cúi đầu "ồ" một tiếng

Vài giây sau

Bạch Qua Niên cầm khăn giấy tỉ mỉ lau khóe mắt tôi, trong mắt anh ấy phản chiếu khuôn mặt đầy nước mắt của tôi

Tôi nhìn anh ấy, cuối cùng cũng không kìm được mà ôm anh ấy

Cơ thể Bạch Qua Niên cứng lại, một lúc sau, anh mới đưa tay vuốt lưng tôi để an ủi

“Cảm ơn anh”

Tôi khẽ nức nở

Ngẩng đầu lên, tôi lại thấy Giang Kinh Nghiễn đứng ở cửa với vẻ mặt âm u

Tôi không biết hắn đến từ lúc nào

Nhưng cũng có thể biết lý do hắn đến đây

Chắc hẳn là Hứa Miên Ngôn tìm hắn để gây áp lực cho tôi

Giang Kinh Nghiễn bước nhanh đến chỗ tôi, câu đầu tiên hắn nói là: 

“Sao, ôm chưa đủ à?”

Bạch Qua Niên quay lại, nhìn hắn cau mày, không mấy lịch sự nói:

“Có việc gì không?”

Giang Kinh Nghiễn nhíu mày, giọng mỉa mai:

“Không ngờ đấy, cậu cũng giỏi tán tỉnh lắm nhỉ?”

Tôi không chịu được khi thấy hắn sỉ nhục Bạch Qua Niên, liền lạnh lùng lên tiếng:

“Giang Kinh Nghiễn, xin anh chú ý lời nói”

Giang Kinh Nghiễn nhìn thấy rõ vẻ mặt lạnh lùng của tôi, giờ phút này hắn mới chính thức hiểu rằng tôi thật sự muốn cắt đứt quan hệ với hắn

“Chẳng phải em đã nói sẽ thích anh cả đời sao? giờ đã thay lòng đổi dạ rồi à?”

Hắn ép hỏi từng câu, mỗi câu đều mang theo sự tức giận

Tôi cười mỉa mai: “ Lúc đó là tôi còn trẻ người non dạ, là tôi mù mắt được chưa?”

Giang Kinh Nghiễn trông càng tức giận hơn, mặt hắn xanh mét, ngực phập phồng, hai tay dần siết chặt

Một lúc sau, hắn tức quá bật cười: “Chỉ vì anh quen Hứa Miên Ngôn?”

Tôi không nói gì, thật ra tôi còn phải cảm ơn Hứa Miên Ngôn

Nếu không có cô ta, tôi cũng không thoát ra vũng bùn này nhanh như vậy

“Anh đã không còn hứng thú với cô ta nữa, cô ta không phải người như anh tưởng tượng ”

Giang Kinh Nghiễn hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh lại, rồi khó khăn nói: “Y Y, anh phát hiện mình có chút hối hận rồi”

Tôi lặng lẽ nhìn hắn

“Chúng ta quay lại đi”

Hắn lại nói

Bạch Qua Niên cúi xuống nhìn tôi

Tôi bỗng bật cười: “Tôi vẫn luôn nghĩ chỉ có mình tôi là hèn hạ, nhưng Giang Kinh Nghiễn, anh mới là kẻ hèn hạ và rẻ mạt nhất”

Giang Kinh Nghiễn đứng sững lại tại chỗ

Còn tôi lại kéo Bạch Qua Niên ra khỏi nhà hàng ngay lập tức

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play