Ông nội Tạ nhìn ra con đường bên ngoài, xe đã đi được một đoạn rất xa.
“Nói ra thì dài dòng, năm đó phương thuốc mà Dược Hán của bố cháu vẫn luôn bán ra có vấn đề, rất nhiều người đến đòi bồi thường, mẹ cháu đã lấy hết toàn bộ gia sản của mình, không những trả hết nợ cho ông ta mà còn tự mình vất vả suy nghĩ mấy tháng, cải tiến phương thuốc, tìm ra được công thức chính xác.”
Trong đôi mắt đục ngầu của ông ta nhuốm chút chua xót.
Nói đến mẹ của Diệp Trăn, ngay cả một người từng vào sinh ra tử trên chiến trường như ông cũng không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Nhưng khi đó rất nhiều bệnh nhân đã mất lòng tin vào Dược Hán của bố cháu, là mẹ cháu đã xoay chuyển tình thế, mới có được Dược Hán như ngày hôm nay.”
“Năm đó có rất nhiều đối tác hợp tác là nể mặt mẹ cháu, mọi người truyền tai nhau, càng nhiều người tin tưởng mẹ cháu hơn, nếu không, Dược Hán của bố cháu đã phải phá sản từ mười mấy năm trước rồi.”
Diệp Trăn chắp hai tay vào nhau: “Vậy ông nội, bố cháu bắt đầu làm ăn phát đạt là vào năm nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play