“Những năm qua, mẹ luôn mơ thấy hình ảnh các con lúc nhỏ nhưng lại không nhớ ra được, cứ thấy như mình đánh mất thứ gì đó.”
“Cuối cùng, bây giờ mẹ đã tìm thấy các con rồi, các con của mẹ...”
Nhìn mẹ xúc động rơi nước mắt, ngay cả Diệp Hàn Tranh từ nhỏ đến lớn chưa từng khóc mấy lần, cũng không khỏi đỏ hoe vành mắt.
Tần Trung Hiền ở bên cạnh nhìn, càng thêm cảm động, từ tận đáy lòng vui mừng cho Diệp Niệm Khanh.
“Thật tốt quá, Niệm Khanh cuối cùng cũng tìm được người thân rồi...”
Bốn người đối diện nhau rơi nước mắt một lúc, Diệp Trăn thực sự lo lắng cho sức khỏe của mẹ.
Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc, nở nụ cười an ủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play