Ngẫm lại, cách gọi này thân mật hơn nhiều, như thể đột nhiên kéo sập khoảng cách giữa hai người họ từ trước đến nay, thực sự trở thành hai người thân thiết.
Tạ Hoài Kinh có một cảm giác được thừa nhận rất vững chắc.
Ánh mắt anh vô thức nhuốm ý cười, nhìn cô qua ánh sáng mờ ảo của buổi sớm.
“Nên làm mà, anh chỉ sợ mình làm chưa đủ, Trăn Trăn.”
Mặc dù không phải lần đầu tiên nghe anh gọi mình như vậy nhưng lần này, không hiểu sao lại thuận tai.
Diệp Trăn cũng cong mày, cứ thế sánh bước cùng anh, bước vào cổng Viện Nghiên cứu.
Ký túc xá nam của Viện Nghiên cứu nằm ngay gần cổng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play