“Cô Diệp, cháu rất nhớ mẹ, cô thực sự rất giống mẹ của cháu.”
“Cháu... có thể gọi cô một tiếng mẹ được không, chỉ một tiếng thôi.”
Diệp Niệm Khanh vừa khóc vừa gật đầu.
Môi Diệp Trăn đột nhiên run lên.
Khoảnh khắc lời gọi chứa đựng vô số nỗi nhớ nhung thốt ra, ngay cả giọng nói cũng run rẩy.
“Mẹ...”
Diệp Niệm Khanh giọng khàn khàn: “Mẹ ở đây, con ngoan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT