“Không sao đâu, con cứ theo ý nguyện của mình, hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, sống vui vẻ là được.”
“Nếu con nhớ mẹ, thường xuyên về thăm là được.”
Nghe Vương Uyển Quân đứng trên lập trường của mình như vậy, nghĩ cho cô.
Diệp Trăn càng đau lòng, ôm chặt Vương Uyển Quân.
“Mẹ ơi...”
Vương Uyển Quân dỗ dành như dỗ trẻ, từng chút một yêu thương vuốt ve sống lưng Diệp Trăn.
Nước mắt lặng lẽ chảy dài trên má, lại nhanh chóng bị bà lau đi, sợ ảnh hưởng đến cảm xúc của Diệp Trăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play