Giống như có chuyện gì sắp xảy ra vậy.
Biết anh ta tỉnh lại, những người đồng đội cùng đơn vị ùa đến, chen chúc đầy cả phòng bệnh.
“Vẫn là anh mạng lớn! Ngã từ trên cao như vậy, mà vẫn hồi phục nhanh như vậy! Hồi đó tôi đã nói anh là người có phúc rồi.”
Vương Thành bình thường là một người đàn ông thô lỗ nhưng hôm nay lại rất cẩn thận mang theo một bó hoa.
Có bó hoa này, phòng bệnh bỗng chốc có thêm chút màu sắc.
Diệp Hàn Tranh nhìn một vòng, phát hiện trong số những người đồng đội ngày xưa thiếu một người.
Anh cau mày: “Dịch Quân đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play