“Thì ra cháu là cháu dâu của Tạ Lão Thủ Trường, đúng là một cô gái tốt.”
Cách đó hơn chục mét, Tạ Dương ngồi ở cửa ngóng cổ đã nhìn thấy Diệp Trăn.
Hắn ta lập tức bật khỏi ghế, như một quả pháo lao về phía Diệp Trăn.
“Chị dâu, chị cuối cùng cũng về rồi, chị không biết em đợi chị khổ sở thế nào đâu!”
Diệp Trăn thấy hắn ta vui mừng như một đứa trẻ con, có chút buồn cười.
“Tôi mới đi có ba ngày, sao thế?”
Tạ Dương lau vội giọt nước mắt chua xót không có thật, thở dài một cách khoa trương, vẻ mặt như có điều khó nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT