Từ lúc thua ở đại hội bách công, Mạnh Thiên Cơ liền chuyên tâm nghiên cứu, quyết chí rửa nhục, cả ngày chui vào phòng nghiên cứu không ló mặt ra. Lần này bị lôi từ trong phòng ra, cả người hắn bẩn thỉu, không hề có một chút dáng vẻ thư sinh.
Khi tới tường thành, nghe Quan Bá kể lại tình hình, hắn lập tức lấy lại tinh thần, ngồi xổm kiểm tra đạn pháo rồi lại kiểm tra tường thành, hắn nói với Trử Kình Phong: “Tư Mã đại nhân, trong đạn có chứa một loại axit mạnh đặc thù, chỉ là lúc nãy nổ mạnh, dung dịch này đã bị biến đổi, không còn lại bao nhiêu, nếu không da thịt đụng vào sẽ bị cháy.” 
Trử Kình Phong hạ tầm mắt xuống, kéo tiểu biểu muội còn đang ngồi chơi mấy mảnh đạn lại, sau đó hỏi: “Nếu đạn pháo có khả năng ăn mòn tường, vậy vì sao cùng một loại đạn mà đoạn tường trước vẫn sừng sững đứng đó không ngã?”
Mạnh Thiên Cơ nghĩ chuyện này không có gì khó hiểu để cần một thiên tài như hắn phí công giải thích nghi hoặc, hắn không kiên nhẫn nói: “Đây không phải là dùng đất sét huyện Thông sao. Bản thân đất sét huyện thông có khả năng kháng toan, tất nhiên không sợ bị ăn mòn.”
Nói xong hắn không thèm để ý đến Tư Mã đại nhân, xoay người rời đi.
Trử Kình Phong nghe Mạnh Thiên Cơ giải thích, trong lòng cũng hiểu rõ kế hoạch của Nam Cung Vân. Thằng nhãi này ngay từ đầu tiến cử dùng đất huyện Thông lên hoàng thượng chỉ sợ cũng định sẵn kế hoạch?
Hắn ta cố ý không sớm không muộn, chọn ngay lúc công sự xây dựng được phân nửa mà gây chuyện, lợi dụng cường toan* ngụy tạo chứng cứ cắt xén nguyên liệu, dụng tâm thật ác độc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play